GIÁO VIÊN TIẾNG ANH NẢN TRƯỚC ÁP LỰC CỦA BẬC PHỤ HUYNH
Tôi hiện đang tự mở lớp dạy ở nhà sau khi tốt nghiệp một trường đứng đầu cả nước về giảng dạy tiếng Anh. Tôi cũng đã đi dạy học ở trung tâm khoảng 2 năm. Sau đó tôi đi làm ở công ty nước ngoài, tôi đã chọn một con đường khác. Tôi mới bắt đầu đi dạy lại khoảng nửa năm gần đây
Số lượng học sinh của tôi hiện tại khá đông từ cấp 1 đến cấp 3. Với các bạn học sinh cấp 2-3 tôi không quá băn khoăn. Tuy nhiên với các học viên cấp 1 tôi cảm thấy đuối trước áp lực mà các bậc phụ huynh dành cho con mình.
Với phương pháp của tôi, các em học sinh cấp 1, đặc biệt các em lớp 1 đến lớp 3 việc học ngữ âm là quan trọng nhất. Các em sẽ được vừa học vừa chơi, học các quy tắc phát âm của các chữ cái, luyện phát âm chuẩn và bổ sung một số từ vựng và cấu trúc câu cơ bản thiết thực nhất.
Tôi mong các em khi nhìn thấy đồ vặt, con vặt các em có thể nói ngay bằng tiếng Anh hay áp dụng những cấu trúc câu đơn giản để miêu tả về chúng; nói với bố mẹ, người xung quanh về chúng. Tôi chọn cách dạy này vì nhiều lý do:
Thứ nhất, chuyện học rất quan trọngtrọng nhưng ở lứa tuổi này các em cần được vui chơi cho khoẻ mạnh nhanh nhẹn hơn là cắm đầu vào học. Tuổi thơ chỉ có một lần nên hãy để các em được sống với đúng lứa tuổi của mình. Chúng ta có thể đợi các em bước sang tuổi cấp 2 khi nhận thức tốt hơn để bắt đầu học tập với áp lực cao hơn.
Thứ hai, hãy để các em được học tiếng Anh một cách tự nhiên. Vì nếu thích tiếng Anh, các em sẽ có nền tảng để dễ dàng học. Cái ấn tượng ban đầu rất quan trọng, chúng ta luôn làm tốt những thứ chúng ta thích; các em cũng vậy.
Thứ ba, lứa tuổi này các em cho đủ nhận thức để học những cấu trúc, mẫu câu quá phức tạp hay học quá nhiều liền một lúc, hay ngữ pháp. Như các giáo viên khác đam làm hay phụ huynh mong muốn các em làm mấy trăm câu đề thì các em chỉ nhớ được trong thời gian ngắn đủ để thi, kiếm giải cho bố mẹ tự hào. Cứ dồn vào như thế thì kiến thức đó chỉ nằm trong trí nhớ ngắn hạn của các em trong khi áp lực dồn vào các em quá lớn thật không đáng.
Thứ tư, học tiếng Anh mà chỉ luyện đề, học ngữ pháp thì đâu có học được một ngôn ngữ mới đâu. Dạy như thế thì đâu có khác với nhưng năm tháng chúng ta được học rồi đến khi tốt nghiệp đại học rồi chúng ta cũng đâu có sử dụng được tiếng Anh đâu dù chỉ giao tiếp cơ bản.
Giáo viên muốn lấy danh tiếng, phụ huynh muốn con đạt giải này giải nọ nên cứ nhồi nhét các em như nhồi vịt. Các em, chúng không có lựa chọn của mình thì làm sao có trách nhiệm với việc học của chúng. Để rồi khi lớn hơn một chút chúng sẻ cảm thấy tiếc những năm tháng đã qua.
Nhiều người khuyên tôi coi đây như công việc kiếm tiền đơn thuần và dạy theo nhu cầu của phụ huynh. Tôi cảm thấy chán nản vô cùng khi phải chọn lựa giữa đạo đức nghề nghiệp và miếng cơm manh áo. Thực sự tôi sẽ không còn cảm thấy niềm vui mỗi ngày nếu mỗi ngày dạy là một áp lực.
Nhiều lúc tôi muốn quay lại đi làm công ty. Tuy nhiên khi nhìn thấy các em; những học sinh của tôi; chúng đang hào hứng học với phương pháp mới. Nếu tôi không dạy nữa, chúng sẽ phải học với cách thức nhồi nhét kia, tôi có phần day dứt.
Mong các bạn đọc giả chia sẻ cùng tôi.
Sưu tầm ( Ngân )